Nhà thơ mèo vàng bình yên giữa sự sống và cái chết
In: SáchHà Linh
– Sau khi trải qua gần hết đau khổ của cuộc đời thi sĩ, Hoàng Cát một lần nữa đặt tên cho bài thơ mới của mình là Thanh Thanh. Anh giải thích: “Tôi sống cuộc đời thoải mái nhất / Đồng hành đam mê, được truyền qua vô số thế hệ … Đời tôi là có lãi bạn ơi / Sau khi sóng gió vùi dập tôi vẫn có thể gượng dậy” ( Tôi vẫn sống đây…… ). Cuộc đời của Hoàng Cát buồn nhiều hơn hạnh phúc. Không chỉ buồn, mà buồn, buồn. Ông quê ở Nghệ An năm 1942. Thân sinh của gia đình này là chủ đất. Không ai có quyền lựa chọn cha mẹ và quê quán của mình, Hoàng Cát đã trải qua những trải nghiệm như thế này trong suốt cuộc đời. Tôi chăm chỉ học hành đến năm 18 tuổi, mới học hết lớp 7. Tôi làm việc mãi, nhập ngũ, đi B. Sau chiến tranh, anh mất một chân trên chiến trường, chân còn lại mất sức, cả gia đình như trụ cột. Phải làm 17 nghề kiếm sống, bán chè, nấu cơm tấm, dán thùng thuốc… Nhà thơ có vẻ ngập ngừng, như chưa nỗ lực hết mình để nhớ lại quãng đời tăm tối. Nhưng trong bài thơ, anh không giấu được: “Tôi chưa chết-chuyện này lạ lắm! / Mười bảy công việc dãi nắng dầm mưa / Sao Hỏa Tết ngang quán Cóc / Kẹo rung, tôi khóc … “(Tôi sống…). Đến nay cũng chỉ có đồng lương hưu ít ỏi nhưng cũng không quá khó khăn, những vần thơ mèo vàng luôn đau đáu, hành hạ cuộc đời cha mà phần lớn phụ thuộc vào cuộc đời của cha. Con gái.
Nhà thơ Mèo Vàng.
Tôi đã cẩn thận sưu tầm 114 tác phẩm mới, được viết trong ba năm 2006-2008. Theo Ruan Zhongtao, tuyển tập thơ “được viết trực tiếp trên máy tính và nó điều khiển blog.” “Ở tuổi 16, Hoàng Cát đã suy nghĩ rất sâu về cái chết của mình – cái chết của chính mình. Một lúc trước, anh ấy đã cân nhắc việc phân chia sinh mạng với nhiều kinh sách cùng tinh thần và bình tĩnh đón nhận :
– Ăn-Không cần chơi cờ-Không cần chỉ muốn nằm dài về cỏ mọc trên lưng (buồn)
Để tôi làm một lúc. Sau đó hành động theo cách của tôi, chiến đấu ngay lập tức và không bao giờ dừng lại. điBước vào cõi khổng lồ (thối rữa)
– Hãy tưởng tượng: Tôi nằm trong hang đá mà tay chân vẫn còn sống, tôi “lợi dụng tình thế” vì nhiều người đã chết rồi … (Tôi còn sống …) — -Trong Lý giải về nỗi ám ảnh về cái chết trong thơ, Hoàng Cát cho biết: “Alexander Dumas (bạn) từng dạy tôi:“ Mỗi bình minh, hãy nghĩ đến cái chết một lần. Coi như sống tốt hơn “. Tôi nghĩ cuộc sống kiểu này gần như vô nghĩa nếu không có cái chết. Nó nhắc tôi sống như nằm xuống bình yên”. Hoàng Cát (Hoàng Cát) nói nhiều về sự yên tĩnh và thái độ sống không ghét bỏ của mình. Những bài thơ ngôn tình của anh cũng bình thản trước cái chết. Tuy nhiên, ở tầng sâu nhất, nghĩa đen không thể che giấu được tình cảm chân thật của những con người mệt mỏi, kiệt sức sau bao cuộc đấu tranh giành giật sự sống và giữ vững lòng tự trọng của người nghệ sĩ. Chính vì vậy, khi thiết kế bìa tập truyện Thanh yên tĩnh lặng, nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo đã chọn hình ảnh vết thương trên trán của Hoàng Cát để phản chiếu. Ruan Tongtao nói: “Đây là sự tĩnh lặng của một nhà thơ, một người biết suy nghĩ.”
Bìa của tập thơ này. Cảm ơn bạn cho doanh nghiệp của bạn. Anh nói nhiều về Xuanshen-em trai, một người thầy, một tín đồ ngoại đạo, qua những câu như “Lòng anh sâu biết bao / Để anh làm ăn, anh làm được gì! / Đừng buồn, anh nghe! Anh nhớ thương. … ”. (anh đi). Mèo vàng nói: “Khi Xuân đi B, Xuân thần đã làm bài thơ này cho tôi. Nhiều người nói đó là một bài thơ tình. Tôi không bao giờ phủ nhận điều đó”
Mèo vàng viết tặng bạn bè Anh đã viết rất nhiều thơ, và bạn bè đã dành cho anh rất nhiều tình cảm. Mở đầu tập thơ, anh đã nhận được rất nhiều hoa và quà của bạn bè từ nam chí bắc. Bác Đinh Văn Niệm, một người ngạo nghễ chưa từng làm thơ, đang nghe thơ, vừa nghe chuyện đời, vừa tự trào những dòng cảm xúc:
Bác ngồi nghe. Thơ vọng cổ. ..Break bầu trời xanh# 7843; Tôi bước vào bài thơ của mình – nghe bài thơ này, “Con mèo vàng kêu” – nước mắt dứt khoát chấp nhận tình bạn giữa cuộc đời thơ mộng. Thơ học ở anh rất nhiều, nhưng nó cũng bù đắp rất nhiều tình yêu.