Bà già đi tắm
In: SáchPhạm Phú Hải
– Bà lão tắm
Bà lão tắm dưới ánh trăng Trăm con rắn nhỏ chui ra Bà già tắm tháng 3. Mùa xuân run rẩy giữa làn da cằn cỗi Bà già tắm rửa Sau khi tắm xong, bà lão đứng trong vòi hoa sen, mím môi, cau mày và nụ cười mỉa mai, bà lão tắm suốt đêm, có tiếng gà
chim – ai đó trên trời Lòng bàn tay của hắn rơi xuống nơi nào, bộ xương chim, hai mắt nhỏ phun ra một tia hắc ám, hai mắt nhỏ phun ra một hài nhi trong rừng Chim con của ta, ta đã từng giúp chim bé trong rừng chưa? Tôi đã vượt qua hàng ngàn ngọn núi? Tôi đã vượt qua biển ít hay nhiều? Tôi có thể nhìn thấy nhiều màu trong biển lá giữa rừng xanh?
Biển mong manh, cảm giác mênh mang sóng và lá, không phải cảm giác đục trong mắt anh, mà là trong tay anh, anh ơi, giờ anh nhìn qua hoàng hôn trong rừng nắng vàng Một ngày em đã vàng, giờ em là chim non anh nằm ngủ, em sẽ thấy em là nấm mồ của rạng đông 1972.
— Bạch Vân
Ông lão cưỡi con ngựa trắng già nua lên núi làm mê mẩn người, người, ngựa, đồng thời tôi thấy cuộc đời quá nhanh
Phải không? – Donne Nguyễn Bắc Sơn
Em đi một mình đốt lửa trại, mặt trời lặn, mặt trời lặn em khóc hạnh phúc Từng đêm trong đêm từng nụ cười không lý do
Em đi trong màu đông Hát khúc xuân đi cùng ngày chợt cất giọng rạo rực-như đang bước nhịp nhàng trong mây trắng lững lờ. Yêu-không phải buổi chiều lang thang, không phải ban ngày, không trời xanh, không mây, không phải em, không phải chiều nay, ngồi ngửa mặt lên là tinh-khuya 15-16 / 3/1973
(Trích tập thơ “Un jour Weeping” do Hội nhà văn và nhà xuất bản Bachwitte xuất bản)