Nguyễn Quang Thiều: “ Tôi chơi với cháu và viết cho các cháu ”
In: Sách-Khi từ chối nhận giải cho cuốn “Chuyện của ký ức và anh Kya”, bạn nghĩ gì? với niềm vui. Cuốn sách này có số điểm cao nhất ở vòng sơ khảo, với 100% lượt bình chọn. Tôi rất vui và muốn đoạt giải nhưng vì là thành viên ban giám khảo nên tôi đành phải từ chối. Tôi sợ rằng nhiều người không hiểu và không thông cảm cho câu chuyện tôi viết, họ sẽ thấy không công bằng. Ở Việt Nam, do giám khảo chấm giải nên có nhiều giải thưởng gây ồn ào, mất giá trị và thiếu tính thuyết phục.
Điều này khiến tôi vui hơn khi công việc này được độc giả chấp nhận. Nhà xuất bản cho biết anh ta có kế hoạch biên tập lại.
“Ký ức và Câu chuyện về Anh Kya”. Ảnh: NXB Trẻ .
– Hoạt động sáng tác của thiếu nhi diễn ra như thế nào?
– Tôi tiếp tục viết một loạt sách, luôn kể câu chuyện của Mem và Kya, nhưng đó sẽ là một thế giới khác, một môi trường khác và một hướng đi mới.
Mỗi ngày tôi đều dành nhiều thời gian cho hai con chơi, quan sát, lắng nghe và ghi chép, vì con rất già và dễ quên. Chúng chưa biết nói nhưng tôi biết chúng muốn truyền đạt điều gì đó bằng cách la hét, vo ve, cầm đồ chơi… Ví dụ, đứa trẻ có một cử động nào đó, đố ông bà hoặc đồ vật. Chơi như thế nào, khi họ ra sân chơi lao vào điều quan trọng nhất. Những khám phá này quan trọng đến mức giúp chúng ta hiểu được thế giới của trẻ thơ, biết cách tìm sách và khám phá những điều đẹp đẽ. Thư được đính kèm với tác phẩm. Vì vậy, khi đọc, người đọc không thấy người già viết sách như thế nào mà kể những câu chuyện chân thực như trẻ thơ.
Nhiều đứa trẻ được bố mẹ đưa đến nhà tôi vì chúng thích hai người Ta Mem và Kai trong sách. Một số trẻ em thậm chí còn học thuộc các chương từ sách. Rõ ràng, phải có một sự đồng cảm nhất định về ngôn ngữ, suy nghĩ, sự tò mò và óc quan sát để có thể ghi nhớ đoạn văn này. Nguyễn Quang Thiều sinh năm 1957 tại Hà Nội. Ông đã đạt hơn 20 giải thưởng văn học trong nước và quốc tế, trong đó có tác phẩm “Lửa mất ngủ” (1993) do Hội Nhà văn Việt Nam trao tặng. Ngoài ra, ông còn là tác giả của nhiều vở kịch và kịch bản phim cùng hơn 500 bài báo. Ông hiện là phó chủ tịch hội nhà văn Việt Nam. Ảnh: Hòa Nguyễn .
– Làm thế nào để công việc luôn bắt kịp thời đại và bắt nhịp với thời đại?
– Tôi truy cập Internet, mạng xã hội, xem con cháu tôi hiểu thế giới ngày nay. Vì vậy, tôi dần thay đổi hiểu biết của mình về xã hội, tự nhiên và thế giới.
Tôi đã xuất bản cuốn sách dành cho trẻ em đầu tiên có tên “Bí mật về Thủy cung Kỳ diệu của Con gái tôi”. Cô ấy hỏi tôi tại sao anh ấy không viết những gì anh ấy nói với cô ấy trong cuốn sách. Cuốn sách này chứa đựng nhiều câu hỏi về quá khứ và cuộc kháng chiến mà tôi gặp phải khi còn nhỏ. Giờ đây, đã hơn 50 năm trôi qua, tuổi thơ của những đứa trẻ ngày nay có nhiều khác biệt. Do đó, tôi phải thay đổi.
Viết truyện cho thiếu nhi là cơ hội để tôi sống lại tuổi thơ, thanh lọc tâm hồn, bớt cơ hội đời thường. Từ nay đến cuối đời, tôi dành phần lớn thời gian để viết sách cho con, cháu và các cháu.
– Văn học thiếu nhi Việt Nam nhiều năm trắng tay. Nguyên nhân là do chúng ta chưa nhận thức hết được tầm quan trọng của nó, và thật sự rất khó nếu không có sự đầu tư đúng mức và mang lại niềm vui cho trẻ. Ngoài ra, trẻ em ngày nay có nhiều cách để giải trí và học tập, do đó, sách thiếu nhi cần phải hiện đại, hấp dẫn, nhanh và sâu rộng hơn. Mặc dù hiện nay có nhiều tác phẩm xa rời thiên nhiên, thường là tác phẩm văn học đạo đức, là văn học nước ngoài khô khan, thiếu hấp dẫn. Tất nhiên, sách nước ngoài cũng mang tính giáo dục và hướng đến trẻ em. Tuy nhiên, nếu một đứa trẻ muốn lớn lên trở thành một người tốt trong nền văn hóa của mình, chúng phải được hướng dẫn để hiểu về dân tộc, văn hóa, truyền thống và tư tưởng Việt Nam. Trong Hội Nhà văn Việt Nam, các ban và ban khác có thể thay đổi, nhưng chúng tôi luôn giữ lại Ban Văn học Thiếu nhi vì đây là một lĩnh vực rất quan trọng trong việc hướng dẫn giáo dục trẻ em.
– Bạn có nghĩ đến những nhà văn thiếu nhi ngày nay không?
– Đội ngũ nhà văn thiếu nhi hiện nay của chúng ta rất yếu. Thậm chí chúng ta có thể đếm trên đầu ngón tay tác giả thường xuyên viết Nguyễn Nhật Ánh sưu tầm xem là một tình huống bị cô lập. Ngoài ra, hầu hết các nhà văn thiếu nhi đều đã lớn tuổi, và chúng tôi đang mong đợi một thế hệ mới, trẻ hơn và sáng tạo hơn.
Tôi muốn kêu gọi các nhà văn hãy dành một phần tư thời gian của họ. Dành thời gian để viết cho trẻ em. Không cần đặt nặng chủ đề, hãy viết ra những câu chuyện về tình yêu thương, tấm chân tình của con, cháu, chắt.
Nhà văn Nguyễn Quang Thiều (phải) nói về tác phẩm thiếu nhi của cùng một gia đình nhà văn Nguyễn Nhật Ánh (cầm micro), nhà thơ Trần Đăng Khoa (mặc áo đen) và nhà phê bình văn học Phạm Xuân Nguyên ngày 29/9. trong. Ảnh: Hòa Nguyễn .
Làm quen với Nhân