Dưới trăng bạc (bài thơ)
In: SáchLâm Hanh (Lâm Hanh) -trên trăng, ngón tay gầy guộc, trắng bóng, sau khi ngón tay thiếu nữ được mài nhẵn, ngón tay của nụ hôn huy hoàng một thời quên, đau, rát cả mùa hè, trần truồng Sự thật không nói nên lời. — Đã bao lâu rồi tôi ngồi trên cung trăng kể từ ngày mất người yêu, hay bao lâu rồi không ai động đậy khi những lời chia tay bay vèo vèo trên đĩa cơm?
– Đêm Cam Ranh
Đường băng tháng năm cuốn ngàn con sóng từ nam chí bắc, nhưng câu tình thâm trầm nghe rõ, môi nhuốm máu. Giọng hát mới sâu lắng bến đêm Ánh sao tình ta sáng …—— Cam Ranh đêm tháng tư năm 2007
Tóc em nhớ
Những ngày này, đôi môi Dưới trời mưa to, mộng mỏng quá, co thắt quá yếu. Tôi không thể tìm thấy anh ấy bơi trong những cây lúa ngắn và ngủ quên trong buổi chiều – những ngày này, tôi nhớ bạn rất nhiều, rất nhiều ngày rừng, sự sống nở hoa và màu mỡ, mây thấp, không tĩnh lặng. Những ngõ hẹp, hồn với đôi chân trống vắng, em mơ hồ khép lại, những chòm sao vọng đêm rất nhỏ-mưa vẫn mưa từng ngày, đáy thung lũng em vẫn bùn buồn, mắt em chẳng thể như Đang xanh như em thì về nhà mê hết tóc … – Cam Ranh-Mưa Hè 2007