Câu chuyện tình yêu (khởi đầu của sự lãng mạn)
In: SáchVào đêm tháng ba, Jianhu rất suy sụp. Họ chỉ vớt vài bè sen ra để dành ít ôxy cho bà Rùa. Trong ánh đèn nê-ông gợn sóng, hoa sen đung đưa trên mặt hồ. Màu hồng hơi nguyên bản. Dù là màu trắng sang trọng hay màu vàng nhã nhặn thì màu hồng cũng khó có thể thay thế được.
Chúng tôi rời quán bar và đi dạo quanh hồ. Cảm giác bình yên làm tôi hài lòng. Lãng mạn lắm, một đêm tháng ba se lạnh, em chậm rãi tận hưởng Hà Nội thân quen bên một người em tin tưởng.
***
Tôi đã không đến gần anh ấy cho đến khi tôi ngồi yên lặng trong một quán bar tràn đầy năng lượng và âm nhạc sôi động. Cố gắng đến với nhau và trò chuyện. Tôi và anh ấy chỉ làm việc ở tỉnh một ngày và thực sự rất mệt, nhưng cả hai đã tạo dựng được hình ảnh tốt giữa nhau. Chúng tôi uống bia và khiêu vũ với một DJ ồn ào. Quầy bar là nơi tốt để bạn xả stress.
Vì vậy, sau khi rời quán bar, sự kết hợp giữa tâm trạng tươi mới và màn đêm thanh lịch khiến tôi cảm thấy sảng khoái. Tôi cảm thấy mình như bong bóng đang thong thả lướt trên một cuốn sách. Tôi thường mơ hồ miêu tả một khung cảnh trữ tình, đủ để trở thành Khởi đầu của một câu chuyện tình yêu. Đã lâu rồi tôi không có được niềm hạnh phúc giản dị như vậy. Sau này ngồi viết những dòng này, tôi mạnh dạn so sánh với một đêm tháng Năm xa xôi trong ký ức, ở Hồ Tây có dãy biệt thự sang trọng, một bên là sông nước. Nồng nàn sen hè bởi vì cao trào không thể tránh khỏi, nụ hôn do dự của ta tràn đầy ngây ngốc vui sướng, từ đó tiêu hao tâm lực. Sau một năm và mười tháng, mối quan hệ kết thúc rất dễ dàng. Tôi còn so sánh một khoảnh khắc khác, đó là một buổi chiều đầy gió biển, được nắm tay người mình yêu, đi trên con đường dài từ biển Đồ Sơn đến bãi biển. 432; Sau đó trở về khách sạn để thưởng thức bữa tối hải sản yêu thích của tôi. Hãy đảm bảo điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Khi đôi đối phương dừng lại để ôm và hôn, chúng tôi không bắt tay, mà âm thầm theo đuổi ý tưởng của riêng mình. Bạn và tôi không còn là những thanh thiếu niên vì họ không tưởng tượng ra những điều giống nhau, nhưng bạn không phải là một người theo chủ nghĩa hiện đại vô lý, tức là hiểu sai về lối sống “ phương Tây ” và áp dụng nó vào chức năng thực tế của cuộc sống. Theo dòng đời vội vã đếm ngược, ta quen nhau không bao lâu. Quan điểm của tôi về mối quan hệ này là rất nghiêm túc. Thành thật mà nói, tôi không thể chờ đợi một tình yêu trong sáng xảy ra. Nói cách khác, tình yêu bình thường giữa một chàng trai chưa chồng và một cô gái chưa chồng đã trưởng thành và sắp kết hôn. Tính tôi hơi đỏng đảnh nhưng cũng không ít lần vẩn vơ, tâm hồn mong manh dễ vỡ vẫn quay cuồng trước những cử chỉ hay lời nói tàn nhẫn khó chịu. Đối với bạn, nó khác. Sự tự tin, điềm đạm và hiểu chuyện khi anh bận công việc khiến anh không thể gọi điện cho tôi để thưởng cho tôi, cũng không gặp tôi để đẩy nhanh cảm giác hạnh phúc của cảnh ân ái. Anh ấy làm em buồn một hai lần nhưng em tuyệt đối không giận, mong em và anh thành đôi. Buổi hẹn hò hôm nay vốn dĩ là buổi hẹn hò có sẵn, buổi hẹn hò riêng tư giữa hai người. Theo tôi, ăn tối với anh ấy, lang thang và trò chuyện trên phố có thể nâng cao hiểu biết lẫn nhau. Tôi vẫn khẳng định rằng tôi đang rất nghiêm túc.
(Giữa)
– Đến cầu Lambien và ngắm Hà Nội về đêm!
– Tôi hơi lạnh …
Anh ấy kéo tôi về phía anh ấy và hôn lên môi tôiirc; không. Và tôi không thích nó.
Vào lúc đó tôi cảm thấy như mình đang thức dậy. Tôi không mong đợi nó tối nay. Nhưng anh ấy vẫn tiếp tục hôn, và tôi tiếp tục sử dụng phương tiện giữa tưởng tượng và thực tế sau khi tôi tỉnh dậy.
– Nào anh ơi …—— Em dậy đi anh, bỏ anh rồi. Tôi e rằng. Hình ảnh của anh đã phá vỡ những đường nét mong manh Chỉ với một cái ấn tay đơn giản, anh sẽ rơi vào hàng ngàn mảnh vỡ dưới vỉa hè và bị ngọn cỏ và ngọn gió tháng ba thổi bay … Tôi mơ hồ nhận ra rằng mình đã Tuổi của tình yêu săn lùng kho báu và vội vàng trong bóng tối. Tôi không thể là một cầu thủ. Tôi muốn cùng bạn thực hiện một chuyến du lịch thực sự theo hai cách nhưng điểm hẹn chung để từ đó chở nhau đi, thẳng, ngoằn ngoèo, bằng phẳng hay gồ ghề. , Nắng hanh vàng hay mưa dầm thấm lâu, chúng ta luôn giúp đỡ nhau. Điều gì đã xảy ra với điều ước của tôi? Và mọi người không hiểu rằng nó quá xa hoa?
Tôi đã sắp xếp ma trận theo đầu óc số học ngu dốt, với các bóng và các góc cong quanh một lối ra. Tất nhiên, rất khó để tìm ra một phương pháp nhất quán và dễ đánh lừa ít nhất hai lần. Vì vậy, có một phương trình đơn giản bên cạnh, tôi dám điền đáp án một cách vụng về. Cuộc sống là vậy. Mọi người rất dễ phức tạp hóa mọi thứ, và sau đó những điều thông thường bị bỏ qua, mất mát và trở nên khó nắm bắt. Thử nghĩ xem, chỉ cần em nhẹ lòng, em có nên trân trọng anh hơn không? –Tôi không làm điều này. Tuy nhiên, lỗi của em là em đã không tôn trọng bản thân ngoài việc không trân trọng em.
– Một chiếc taxi đang đậu.
– Nào, về nhà và nghỉ ngơi đi-Baby, tôi có thể về nhà và có nó!
– Để anh đưa em về!
Tôi đang ngồi trong xe, sợ hãi nhìn anh ấy, hồi hộp và lo lắng, như thể tôi đã làm sai điều gì đó.
– Đi ăn tối!
– Tôi không đói, bạn cho tôi về nhà … .—— Nó thực sự mất đi & # 7873; Bạn muốn. Về nhà và nếm trải dư vị ngọt ngào của đêm tháng ba Hà Nội. Về nhà, thả mình dưới ánh sáng dịu nhẹ, tưởng tượng những điều tốt đẹp đã xảy ra, ngay cả khi chúng không xảy ra. Một nụ hôn là đủ với tôi đêm nay. Anh ấy không nói gì nhiều với tôi. Nhẹ nhàng tựa đầu vào vai anh, đây là nơi nương tựa. Anh ấy nắm tay tôi trong chiếc taxi tối, không quá nông để khiến tôi nghi ngờ, cũng không quá chặt để làm tôi sợ. Tôi đã dành một vài phút trong một chiếc taxi, nhưng điều đó thật lãng phí đối với tôi. Tôi đã yêu và đã yêu nhiều lần, nhưng khi yêu tôi luôn bối rối và luôn nghĩ, tình yêu là bản năng, không có lối thoát, không có sức mạnh, không thể rút lui. Khi tôi buông xuôi, linh hồn tôi ở bên tôi.
Nhưng, tôi chưa bao giờ đúng.
(Kết luận)
Kể cả lần này. Mọi người cứ thoải mái tưởng tượng chuyện gì đã xảy ra kể từ khi bắt taxi với bạn, mình sẽ không nói. Tôi chỉ biết rằng đêm đó tôi không thể ngủ được. Đêm đó, tôi thở dài ngao ngán, biết rằng trong đời không nên tưởng tượng ra những câu chuyện cổ tích, không nên tưởng tượng nhiều lần. Một đêm là quá dài cho một mối quan hệ không xảy ra. Mọi người thường sợ làm những điều lãng mạn, ngay cả khi họ rất muốn, hoặc họ đã xem chúng rất kỹ trên TV trong thời đại phim Hàn Quốc. Nhưng chuyện tình cảm có vấn đề gì? Mơ về tình yêu lãng mạn trong phim có gì sai? -Tôi cười rạng rỡ nhìn anh. Anh ấy cũng đã chia tay tôi. Tôi lấy lại hình ảnh của mình về tình yêu và cuộc hôn nhân lâu dài.
Ngày làm việc của anh ấy đã thành công. Anh ấy còn gọi cho tôi. Tôi nghĩ anh ấy là người yêu của cô bồ nhí, mong anh ấy dứt áo ra đi càng sớm càng tốt, chúng tôi sẽ chính thức đường ai nấy đi và bàn tính chuyện tương lai của hai người này. Phải nói rằng, hạnh phúc ấy tuy có chút đơn giản nhưng rất ngọt ngào. – – – bạn đang làm gì đấynó? – – – Tôi đang rất bận!
– Vậy đó, tôi sẽ chiến đấu một lần nữa .—— Vâng!
Đó là toàn bộ quá trình, sau một thời gian dài kiên nhẫn chờ bạn nhấc máy. Tôi ngừng suy nghĩ, tôi trở về với thực tại, cho dù anh có cố hôn tôi gần hồ gươm lặng lẽ, hôn tôi bằng những bông sen đang ngái ngủ và chút không khí ban đêm êm dịu thì nó cũng trở thành hiện thực. Đây là những gì tôi biết trước đây, nhưng tôi sẽ không tránh chúng. Ví dụ, mỗi lần đi biển, tôi luôn cố gắng đưa ra một nơi mà tôi không thể chạm vào, và chơi sợ hãi bằng cách trôi dạt vào trong. Hoặc, ví dụ, tôi biết rằng tôi say, mệt và ốm khi tôi uống nhiều hơn ba ly, nhưng đôi khi tôi uống nhiều hơn ba ly. Sáng hôm sau, tôi tự nhủ rằng mình sẽ không bao giờ thử nữa.
Nhưng dù sao tôi cũng sẽ cố gắng, kể cả khi yêu.
“Tôi biết chuyện gì đã xảy ra. Cảm ơn vì hiện tại.”
Không có phản hồi. Ý thức chung giữa một người đàn ông và tôi. Tìm một chút an ủi. Mong những đau khổ trong lòng bùng nổ và đừng cố chấp. Nỗi ám ảnh về tình yêu tan vỡ đã giết chết tôi. Nhưng sự tức giận của tôi trong cuộc sống này. Người này không dành cho tôi. Người này nói rằng tôi không xứng đáng với bất kỳ giá trị sâu sắc nào. Người này hỏi tôi bao nhiêu tuổi rồi còn nhỏ mà dễ bị lừa? Tôi không biết, thực sự không biết. Cho đến giờ, tất cả những gì tôi cần là sự an ủi để nỗi buồn trong lòng không tan.
– Em ơi, em muốn chia sẻ với anh thay vì nhờ anh chỉ giáo. Tôi đã sai, nhưng tôi cần động viên chứ không phải cười nhạo. Xin lỗi, tôi đã trở lại! – – Tôi trở lại. Trời mưa cà phê. Luôn luôn như trong phim. Tôi cười. Nó cũng rất lãng mạn, nhưng tại sao tôi nghĩ rằng tôi không cần nó?
Ngoài đường ai cũng thấp thỏm lo âu …
Hà Nội, 2011 – Dương Khánh Thảo