Cái chết của Dịch giả Dunn Tuhun
In: SáchCách đây 4 năm, anh bị đột quỵ, phải mổ não, sức khỏe ngày càng giảm sút. Sau khi khỏi bệnh, ông vẫn miệt mài làm việc và tái bản bảy kiệt tác của văn học Nga, bao gồm: tiểu thuyết “Người nghệ sĩ và Margarita” (Mr. Bulgakov), “Những giọt nước hoang dã” (Mikhail Prisvin) ) Tuyển tập, một cuốn tiểu thuyết “Trái tim” (Mikhail Bulgakov). Những câu chuyện sau đêm tốt nghiệp (Vladimir Tedlyakov), Tiểu thuyết Cứu tinh (Miguel Otero Silva), Tuyển tập truyện ngắn Blue Gates (nhiều loại), Lilas · Tuyển tập truyện ngắn của Hugh (nhiều tác giả).
Sinh năm 1952 tại Heting, Đoàn Tử Huyến tốt nghiệp trung học và được chọn sang Liên Xô (cũ) du học. Về nước, ông giảng dạy một thời gian tại Trường Đại học Sư phạm Hà Nội, sau đó làm biên tập viên văn học tại Nhà xuất bản Laodong, cộng tác viên biên tập Tạp chí Văn học nước ngoài của Hội Nhà văn Việt Nam. Sau đó, ông thành lập một hiệu sách Đông Tây và biến nó thành trung tâm văn hóa và ngôn ngữ Đông Tây. Vợ anh là giáo viên dạy tiếng Nga và hai con một trai một gái.
Dịch giả Đoàn Tử Huyên qua đời tại Hà Nội vào sáng ngày 22/11. Lễ viếng ông được tổ chức từ 7h15 đến 9h15 ngày 24/11 tại Bảo tàng Vui Cầu Giấy, Hà Nội. Hài cốt của ông sẽ được chôn cất tại quê hương của Công tước Shimoda. Ảnh: Nguyễn Đình Toán .—— Nhà phê bình văn học Phạm Xuân Nguyên cho biết, ông là một dịch giả xuất sắc và đã mang nhiều tác phẩm văn học kinh điển của Nga đến Việt Nam từ những năm 1990. Kể: “Đoàn Tử Huyên là cây đa trong làng dịch Việt, có hôm hăng hái dịch từ 40 đến 50 trang.” Anh thường chọn những nhà tư tưởng cấp tiến tiêu biểu.
Các dịch giả tiểu thuyết tiêu biểu trong đời ông là họa sĩ và Margaret của M. Bulgakov. Cuốn sách đoạt giải thưởng của Hội Nhà văn năm 2008 cũng là tác phẩm tâm đắc nhất của Duane Thun. Ngoài ra, anh còn dịch cuốn tiểu thuyết “Quả trứng định mệnh, trái tim chó” của tác giả. Anh đã hoàn thành bản dịch “Lolita” của Nabokov hàng chục trang, nhưng nghe nói Dương Tường cũng đang dịch cuốn sách nên anh đã đặt xuống. Năm 2015, anh biên tập cuốn “Câu chuyện Nga” do Vaxili Popov dịch.
Năm 1996, ông có cơ hội phát hành lại tạp chí văn học nước ngoài của Hội Nhà văn Việt Nam, nhưng ấn phẩm này đã ngừng xuất bản vài năm sau đó. . Nhà phê bình Fan Xuanruan gọi đó là “linh hồn” của tạp chí, trực tiếp sáng tạo nội dung, sắp xếp bản thảo, vạch ra hướng phát triển … – Đoàn Tử Huyên, Lao Động dịch NXB “Craftsman and Margarita” trực thuộc Trung tâm Văn hóa Văn nghệ Đông Tây. Nhiếp ảnh: Đông Tây.
Ngoài công việc dịch thuật, anh còn là một công ty sách, từ đầu những năm 1990, anh là một trong những người theo mô hình nhà sách tư nhân từ rất lâu. Sáng tác, tuyển chọn, dịch và in ấn nhiều tác phẩm quý. Khi nhạc sĩ Trịnh Công Sơn qua đời năm 2008, ông đã đồng biên tập bộ truyện Một cõi của Trịnh Công Sơn với Nguyễn Thụy Kha và Nguyễn Trọng Tạo, bổ sung thêm cho cuộc đời và sự nghiệp của con người. Cùng năm với nhạc sĩ, Đoàn Tử Huyên đứng ra xuất bản tập thơ và gửi ra những bài thơ thời đó là bài Anh Ngọc do nhà thơ Anh Ngọc viết từ rất lâu. Ông Anh Ngọc tuyên bố: “Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc xuất bản cuốn sách này và cũng không biết phải làm như thế nào. Thầy Đoàn Từ Huyên đã giúp tôi đưa ra ý tưởng về tổ chức, danh sách khách mời …”, Phó giáo sư, nhà sử học Chương Thâu nói. Nếu không có sự đầu tư của Đoàn Tử Huyên, toàn bộ bộ Phan Bội Châu gồm 10 cuốn.
Cuốn sách “Vương quốc Trịnh Công Sơn” do Đoàn Tử Huyên tham gia biên soạn. Ảnh: East and West.
Từ năm 1999, ông thành lập Trung tâm Văn hóa Đông Tây dưới sự bảo trợ của Hiệp hội Nghiên cứu Đông Nam Á. Trung tâm trở thành trung tâm giao lưu văn hóa của ngành giải trí. Thư viện-café-livre đông tây của nó ở Cầu Giấy, Hà Nội cũng là nơi học tập của nhiều thế hệ học sinh. Nhà thơ Anh Ngọc nhớ đến Đoàn Tử Huyên là người hào hiệp, lịch thiệp, được nhiều người yêu mến, kính trọng. Vì anh ấy thường ở nhà. Hôm ở Cafe Đông Tây, anh nói đùa với bạn bè: “Vào đây để anh trông xe cho.” Dịch giả Lê Bá Thư cũng gửi lời cảm ơn đến Đoàn Tử Huyến và Trung tâm Văn hóa Ngôn ngữ Đông Tây ở Tuy Hòa (Phú An) năm 2003 Tổ chức hội nghị dịch thuật và trại dịch thuật. Trong chương này, anh ấy cũng thích nghệ thuật nhiếp ảnh, và thích chụp núi sông và mặt người. Tại buổi giao lưu, Đoàn Tử Huyên cho Trung tâm Văn hóa Ngôn ngữ Đông Tây xem sách, anh thường ngồi thẫn thờ trong góc với chiếc máy ảnh, mái tóc lãng tử che mất một phần khuôn mặt. Ông đã ghi lại nhiều chân dung của các nhà văn, nhà thơ, học giả, chính khách và những người bạn thân, Người qua đường … Với sự giúp đỡ của nhiếp ảnh gia Trần Đĩnh, Đoàn Tử Huyên đã tự mình dựng nên tác phẩm của mình trong một hình vuông mà anh gọi là “khung lặng đầy môi”. Đoàn Tử Huyên đã làm thơ về sở thích vẽ tranh của mình:
Xem người ta chơi, ta cũng chơi. Có một số quán cà phê và thư viện trong không gian văn hóa phương đông và phương tây của Hà Nội, hiện đang được quản lý bởi anh trai của Đoàn Tử Huyên, anh Đoàn Tử Hoàn. Độc giả có thể đánh giá cao một số “mặt vuông” được ông sử dụng xen kẽ trên giá sách như một minh chứng về sự tồn tại của người sáng lập tại đây.
HàThu