Vi Thùy Linh cạn kiệt vốn văn chương
In: SáchTrong 17 năm cống hiến cho nghệ thuật và nghệ thuật, Vi Thùy Linh (ViLi) dường như chưa bao giờ dừng lại. ViLi sẽ xuất bản hai cuốn sách “ViLi & Paris” và “ViLi Theo Plume” với độc giả VnExpress.net, đồng thời chuẩn bị cho buổi biểu diễn văn nghệ vở opera “ViLi Bay”. -Hai cuốn sách mới có bìa màu tím, giấy màu tím, chữ màu tím và một buổi văn nghệ buổi tối cũng sẽ có màu tím hơn. Tại sao bạn lại thích màu tím đến vậy?
– Tôi thực sự thích màu tím, sau đó là màu xanh lam. Tôi thích màu tím vì nó luôn gợi lên sự lãng mạn, nên thơ và sang trọng chứ không hề gay gắt và trực diện như màu đỏ. Và bởi vì màu tím lan rộng khắp nước Pháp-tôi rất yêu đất nước này. Tôi đi qua nhiều cánh đồng hoa oải hương ở Pháp và mang về những cành hoa oải hương khô. Ở Việt Nam, người ta cho lòng trung thành là màu tím, tôi không nghĩ vậy. Tôi thích màu tím vì nó có ma lực và ma thuật tuyệt vời, nhưng người nghệ sĩ phải có khả năng nâng cao cảm xúc lãng mạn.
– Tình yêu màu tím có thể xem là biểu hiện của yếu tố nữ tính ở nam giới Còn thơ của bạn thì sao?
– Tôi nghĩ cô ấy là một người phụ nữ rất quan trọng. Phụ nữ là hiện thân của sự thể hiện sâu sắc và khát khao hòa bình chứ không phải phụ nữ vì làm đẹp và chăm sóc bản thân mất nhiều thời gian. Tóc và da của tôi hơi sần sùi do ăn quá nhiều và thức trắng đêm suốt sáu tháng. Tôi không muốn sử dụng loại hình này để bắt chước nghệ thuật và sự sáng tạo. Tôi nhớ ca sĩ Tấn Minh (bạn tôi) từng nói Tấn Minh thích nhất là: Cùng là nghệ sĩ thì tha thứ được, trừ công việc. Thùy Linh từ “Khát”, “Linh”, “Sinh viên” … đến Linh và “ViLi & Paris” bây giờ?
– Chỉ còn vài ngày nữa là tôi đến với liveshow “Bay cùng ViLi” Ước mơ, chặng đường trưởng thành này chính là tuổi trẻ của tôi.Từ 16 tuổi đến nay tôi đã đi làm được 17 năm.Đam mê sáng tạo nghệ thuật. Khi làm việc, tôi không phải là phụ nữ, mà là một nghệ sĩ.
– Trong các bài thơ của Vi Thùy Linh, thường thấy cô ấy dùng đại từ để gọi tên mình. Bạn muốn đề cao, tôn trọng cá nhân hay nói điều gì khác?
– Tôi tin rằng phong cách của tôi đã trưởng thành, vì vậy tôi sử dụng tên của mình làm tiêu đề cho hai tác phẩm cùng lúc- “ViLi & Paris” và “ViLi Theo Plume”. Sự xuất hiện của cái tên mang tên tôi và tên tôi có nghĩa là tôi vẫn yêu Vi. Tôi nghĩ họ của tôi là Vi là một trong những họ đẹp, ý nghĩa và dễ phát âm nhất trên thế giới. Bản thân chữ viết tắt là biểu tượng của chiến thắng (Victoria). Tôi muốn cạnh tranh với chính mình.
Đây không phải là nhãn hiệu cá nhân hay tự mở rộng, nhưng ViLi là một chủ đề trữ tình và một nguồn cảm hứng. Đôi khi, Vi cũng đóng vai thứ ba như chị. Cô ấy, tôi thích gọi cô ấy là Vi, nhưng không phải tôi.
– Những bài thơ của cô có kỹ thuật táo bạo, với nhiều lớp cấu trúc, nhiều hình ảnh, ngôn từ, thể thơ tự do và thể thơ tự do. Điều này sẽ khiến người đọc khó tiếp thu và ghi nhớ. Bạn nghĩ sao?
– Tôi không viết về máy bay. Tôi viết Mu Mu. Độc giả bình thường thường chỉ đọc một truyện. Người đọc được thông báo sẽ giải mã lớp ẩn. Tôi chỉ cần người đọc nhớ bức tranh chứ không cần tôi. Nhớ bức tranh, nhớ một cảm giác. Như nhà văn Nguyễn Việt Hà đã nhiều lần nhắc đến trong bài thơ này. Từ những ngày nắng ấm của em, anh đã nhớ câu này: “Khi anh đẩy mình bằng đôi mắt của mình”. Anh ấy còn nói tôi là nhà thơ Việt Nam, anh ấy đã viết một trong những nụ hôn đẹp nhất: “Chụm môi khóc”. Đây là cụm từ quan trọng nhất trong The Thorn Weaver (1998).
Mặc dù sử dụng nhiều kỹ thuật, tôi vẫn muốn truyền tải sự cộng hưởng cảm xúc trong tác phẩm của mình.
– Nổi tiếng về thơ, điều gì khiến bạn tự tin vào lối viết cá nhân hóa trong “ViLi with Pen”?
– Tôi tự tin viết chữ ký của mình. Củ trưởng thànhNghề biên kịch. Vì tự tin nên mình đặt tên là “ViLi Theo Feathers” để chấm tác phẩm ngay. Để chắc chắn, hãy phân loại “ViLi theo bút” và phân biệt nó với nhiều tiêu tán hiện tại, không mong muốn và không mong muốn. Tôi muốn đi theo con đường cao quý và theo đuổi vẻ đẹp thuần khiết. Nếu thơ là cường độ và chiều sâu của toàn bộ cái tôi, thì tôi sẽ thận trọng nghiêng về thơ (không phải từ cái tôi sóng gió, nồng nàn) mà thơ trầm lắng, êm đềm, lắng đọng và hoài cổ. Đã giải quyết ý tưởng này theo cây bút. Theo cách đọc của Vi Thùy Linh, người đọc sẽ có cảm giác được nhớ lại tuổi thơ qua những ký ức phù sa và những hình ảnh chồng chất, khiến người đọc hoài niệm, bình yên và trong trẻo. Đó là chủ ý của tôi.
– Nhiều bài viết hiện tại của bạn rất “lộn xộn”, vậy bạn đánh giá về các loại tùy chọn của cuốn sách?
Tôi không tương đương với tài năng của các bậc thầy tuồng như Fan Dinghao, Ruan Tuan, Sacherin, nhưng tôi dám theo đuổi tài văn chương, lòng yêu nghề, dám đi con đường của riêng mình. Cũng như Ruan T đã từng nói: “Trang giấy như cánh đồng pháp luật trắng” – viết không cẩn thận sẽ chết. Lẽ ra tôi là một tín đồ của Ruan Tuan, tôi đã làm việc chăm chỉ và tôn trọng các tác phẩm văn học trên tinh thần tôn trọng văn hóa.
– Love for Lu Guangwu-Nguyen Sai Hyun là một trong những phim có nội dung hấp dẫn. Trong “ViLi Theo Feather”. Người ta có thể nói rằng cô ấy đã sử dụng câu chuyện kỳ lạ này như một phần của văn xuôi đầu tiên “Khách”. Bạn nghĩ sao?
– Tôi tin vào sự sáng suốt của thương hiệu và độc giả của tôi trong sự hỗn loạn và sự phá hủy các giá trị và khái niệm. Vi Thùy Linh luôn mong muốn và luôn giữ được sự trang trọng, sang trọng, tuyệt đối không có những lời lẽ, câu nói giật gân, dễ dãi hay những chiêu trò thứ yếu.
Chúng tôi đã quen với việc rút ra kết luận đầu tiên. CH & # 273; Mệnh đề không thay đổi. Nhưng một số sự thật có thể được nhắc lại trong hàng ngàn năm. Sau đó, hãy nhìn sự việc từ một góc độ nhiều chiều hơn. Và dữ liệu tôi cung cấp có thể giúp người đọc thu hút những độc giả khác nhau. Có thăng hoa, có bi kịch, có đau thương, có dục vọng và tình yêu siêu phàm vượt qua ranh giới sinh tử và địa lợi. Đây cũng là giá trị mà tôi theo đuổi. Đây không phải là câu chuyện của Nguyễn Thị Xie và Lu Guangwu. Nếu bạn đọc kỹ, hãy bao gồm tôi. Khi là em, khi là Nguyễn Thị Sik, có khi lại là kẻ thứ 3. Họ đồng cảm cho một cho hai người, nhưng đó có thể là câu chuyện tình yêu do bốn người viết nên. Bạn có hy vọng màn trình diễn này sẽ có tác động đến toàn bộ đời sống văn học không?
– Tôi thực hiện chương trình này không phải cho bản thân mà cho những ai yêu thích văn học. Khi văn học mất giá, bị lạm dụng, thậm chí bị lạm dụng, tôi cho đồng nghiệp bớt tủi thân. Không có tài liệu nào cho thấy hát bội không phải là tác phẩm văn học, tại sao không ai dám nghĩ tới. Tôi là người tiên phong trong việc cho các nhà văn biết rằng họ cần phải tự hào và tự tin hơn. Tôi là chủ nhân của triển lãm này, nhằm tạo ra một làn sóng rộng mở trong việc quy tụ tài năng và truyền tải thông điệp sau đến mọi người: “Mỗi tài năng đều thú vị! Khi chúng ta đến với nhau, chúng ta sẽ đóng một vai trò lớn.”
Nếu văn học chỉ có một kênh duy nhất là mua sách và lặng lẽ mang về đọc thì không còn liên quan đến truyền thông. Xu hướng. Vì vậy, việc kích động bằng cách dồn hết tâm sức, tài năng vào các hoạt động văn hóa là đúng. Danh dự văn chương, mong văn chương có sức lan tỏa trong xã hội, từ những khán giả cao cấp nhất đến “bay cùng ViLi”, Lê Thiết Cương, Giám đốc thiết kế hình ảnh và sân khấu, cho rằng cảnh đẹp nhất Việt Nam năm nay sẽ khiến khán giả choáng ngợp. Bữa tiệc hoành tráng với nhiều nghệ sĩ nổi tiếng là kỷ niệm quý giá được chia sẻ bởi những người chứng kiến và những người khácTrở thành một phần của sự kiện văn hóa này.
– Bạn ngưỡng mộ nhà văn, nhà thơ nào của Việt Nam nhất?
– Tôi thường chú ý đọc những cái tên đã được chứng nhận, như Lưu Quang Vũ, Dương Tường, Hồ Quang Lợi, Nguyễn Quang Thiều, Nguyễn Bình Phương. Sự sáng tạo thường được sử dụng trong nhiều môn nghệ thuật. Tuy nhiên, cũng như nền báo chí Việt Nam đương đại, nhà phê bình và tiểu luận xuất sắc Hồ Quang Lợi là người thu hút tôi đọc nhất, không kém bất kỳ nhà văn lớn nào, bởi tầm vóc, sự sáng tạo và tư duy hình ảnh hiếm có về tác phẩm của ông.
Anh từng bán xe thơ, vậy anh bán gì lần này để in hai cuốn sách và tổ chức triển lãm lớn?
– Tôi đã bán rất nhiều năng lượng, chất xám và lấy tiền tiết kiệm phòng thân. Ai đó đã nói về cái chết trên sân khấu, và những người biểu diễn hy vọng rằng họ sẽ chết trong cảnh cuối cùng của vai diễn. Tôi có thể không lên sân khấu với một hình thể đẹp đẽ, khỏe mạnh. Có lẽ tôi sẽ “trảm” có vẻ hợp lý? Tôi đã quá mệt mỏi, sau buổi biểu diễn, tôi thực sự trở thành một “trí thức vô sản”.
– Sách của bạn thường đắt. Điều này có thể giới hạn số lượng người có thể mua và đọc cuốn sách. Bạn có nghĩ là? “ViLi & Paris” 200.000, ăn 5 tô Phở bình dân. Tôi làm được 2 năm, chắc có 5-7 tô phở, liệu mọi người có tiếc không? Cuốn sách của tôi là một tác phẩm. Đây là tên thương hiệu, bắt nguồn từ thiết kế, chất liệu giấy, hình minh họa của ông và những bức tranh đầu tiên được in trên đó. Cái tên Vi Thùy Linh đáng tin cậy, sở hữu đội ngũ có tiếng, có thương hiệu trong ngành và công chúng.
– Bạn sẽ tìm thấy hạnh phúc trên hành trình của mình như thế nào?
– Tôi không nghiên cứu nơi chúng ta đang tìm kiếm nhau. Người yêu tôi là một người có văn hóa cao và là một chuyên gia nghệ thuật. Anh đang ở Châu Âu, không phải lúc nào anh cũng ở bên cạnh em, nhưng anh sẽ đồng hành cùng em. Với tiết mục tiếp theo, anh sẽ trở lại và là người cuối cùng rời Nh &Ngôi mộ hát vang ngày 1/12.
Tôi không hóm hỉnh như nhiều nghệ sĩ, tôi mới sinh con, xây nhà, tậu xe nhưng mỗi năm vẫn xuất bản vài cuốn. Sau khi hoàn thành dự định này, có lẽ tôi sẽ dừng lại khoảng hai năm để chăm sóc chồng con, vì tôi đã dành cả tuổi thanh xuân cho nghệ thuật và “chuyển giao” tuổi trẻ cho nghệ thuật, điều đó đã xâm phạm đến tính mạng của các con. Tôi muốn làm một bản sao thật đẹp, làm một cái gì đó cho chồng con, xem mình có khỏe không. Quan trọng nhất, trong chương trình này, tôi muốn tri ân những người ông bà quá cố của mình. Em phải trả lại cho mình tình yêu thương, hy vọng, sự che chở, độ lượng của ông bà. Tối hôm sau, ông bà nội sẽ đi dạo với cháu.