Loading the content... Loading depends on your connection speed!

Nguyễn Thị Minh Ngọc: “ Viết rằng ngày mai tôi sẽ chết ”

In: Sách

Anh Vân (Anh Vân)

— Cầm bút sớm hơn, sao đến nay mới xuất bản cuốn tiểu thuyết đầu tay?

– Tôi nhớ rất nhiều đổi mới kinh tế vào năm 1985. Khi đó, chúng tôi đang ra trường và không được ai trọng dụng nên chúng tôi thành lập tổ chức “Câu lạc bộ Giám đốc trẻ”. Chúng tôi đã thành lập một nhóm thanh niên với Thanh Bạch, Xuân Hương và Tất Mỹ Loan, và cuộc sống của chúng tôi rất năng động. Trong bầu không khí này, tôi nghĩ đã đến lúc phải viết.

Tuy nhiên, tưởng thì dễ nhưng cầm bút thì khó. Bởi vì quá nhiều chuyện đã xảy ra, nhưng tôi thấy những lời này bất lực để viết. Trong “The Chronicle”, người phụ nữ bị chồng bỏ rơi bắt gặp Lu Guangwu thông qua nhân vật Quan Lin. Vì anh Wu là một trong những người anh tinh thần của anh ấy, anh ấy đã khuyến khích tôi bước vào ngành biên kịch. Nhiều bạn khác cũng được khuyến khích. Lúc đó tôi chỉ viết được truyện ngắn và ký là Trần Anh Thức.

Tôi vẫn nhớ rằng tôi đã tham gia một lớp học viết vào ngày hôm đó. Sau khi nghe bác Hoài phát biểu, cô nói: “Sau cách mạng lần thứ 45, tôi sẽ dành vài năm để viết lại.” Tôi cũng phải như bạn-sau cái chết của gia đình Lữ Quang Vũ. Sau đó, nhà văn Huang Engutuan đột ngột ra đi. Tác giả Ngọc Linh cũng chết vì 100 tập của gia tộc ing. Cái chết của tất cả bạn bè và thành viên trong gia đình khiến tôi cảm thấy rất khó chịu.

Tôi luôn nói rằng tôi phải làm việc chăm chỉ toàn tâm toàn ý để viết nên những tác phẩm mà chúng tôi ấp ủ. Tôi luôn cố gắng viết như thể ngày mai tôi sắp chết. Chính vì vậy, cuốn tiểu thuyết “Chuyện người đàn bà bị chồng ruồng bỏ” -Có bao nhiêu phần trong cuốn sách này là ký ức cuộc đời của bạn?

– Tôi đã đọc một câu chuyện do G Marquer viết, và tôi thích tên tiểu thuyết của anh ấy đến nỗi tôi không đề cập đến thể loại này. Tuy nhiên, không phải tất cả các chi tiết trong sách đều ở dạng có chữ ký.

Ví dụ, một chi tiết trong sách trông giống như thực tế là tôi cũng đã mua rất nhiều thứ trong đời thực,Dễ thương; o Lấy chồng rồi mà còn lận đận, đến năm 51 tuổi tôi mới được lấy chồng và đó là lần đầu tiên tôi kết hôn. Nhưng khác là cho đến nay, tôi vẫn chưa có dấu hiệu bị chồng bỏ.

– Phong cách viết của cuốn sách này đã thay đổi giữa Phần 1 và Phần 2. Phần 2 hơi phóng túng và bấn loạn, hình như có chỗ viết sách giống như lên đồng vậy Tại sao lại có sự thay đổi?

– Một số người đã đọc cuốn sách này và chia sẻ chúng với tôi như một trong hai phần này. Một số người thích Phần 1 và một số người thích Phần 2. Tôi cố gắng viết để nhiều loại độc giả có thể đọc cuốn sách của tôi. Vì đây là cuốn sách tôi viết vào những thời điểm khác nhau. Phần hai của cuốn tiểu thuyết liên quan nhiều đến cái chết của người thân và bạn bè. Tôi nghĩ cuộc sống khó hơn cái chết. Có rất nhiều thứ xung quanh tôi. Tôi chỉ muốn ghi lại tốt hơn .—— Bạn có định viết một cuốn tiểu thuyết khác không?

– Khi tôi ở New York, tôi đã viết một cuốn sách mỗi đêm tên là “Bản thân tôi bị từ chối”. Nhưng sau đó công việc của tôi ở Việt Nam đã giành được tôi, vì vậy tôi không thể viết một từ nào khác. Điều tồi tệ nữa là tôi bị mất máy tính xách tay. Viết lại từ đầu mất một thời gian.

Tôi nghĩ nếu đây là một cuốn tự truyện hay hồi ký, thì nó sẽ quan trọng hơn trong cuốn sách này so với cuốn đầu tiên. Tôi thường nói đùa với bạn bè rằng cuốn tiểu thuyết thứ hai sẽ có nhiều nội dung giật gân, chẳng hạn như “trộm cắp, hãm hiếp, giết người”.

– “Chuyện người phụ nữ bị chồng bắt cóc” có nhiều bức tranh tâm sự người thật, việc thật. Bố mẹ và bạn bè của bạn phản ứng thế nào khi cuốn sách được xuất bản?

– Từ trước đến nay, chồng tôi chưa đọc cuốn sách này, người nhà chồng tôi cũng vậy. Ngoài ra, chưa có ai kiện tôi. Chưa từng có ai phàn nàn rằng tôi đã viết những lời như vậy có thể làm tổn thương người khác.

Mọi người nói rằng có rất nhiều chi tiết về lý do tại sao tôi xấu như vậy, ví dụ, có# 7841; Tôi để nhân vật nam rơi xuống hố mà chết. Nhưng mọi người không biết đây là một chi tiết có thật. Anh trai tôi chết khi rơi xuống hố 18m khi đang tham gia một công trình xây dựng.

– Nhà văn Lê Anh Hoài đăng bài bình luận 10 năm sau ngày 30 tháng 4 năm 1975. Văn học Bắc Âu phản ánh trên trang này qua Bao Ning’s “The Destiny of Love”, Le Roux’s “Remote Era”, Ruan Những nhân vật này trong tác phẩm “Nhiều hồn ma” của Karker Tron … Theo bạn, tại sao văn học miền nam vẫn đi sau hơn 20 năm?

– Vài năm trước, tôi gặp nhà văn Bảo Ninh. Bạn nói rằng cuốn sách bạn đang viết là về miền Nam trước 1975. Tôi hỏi: “Sao anh dũng thế? Lúc đó anh không sống ở đây?” Anh nói gì đó khiến tôi buồn mãi: “Sao ở đó đông thế, không ai viết được?” .—— Cá nhân tôi Tôi thấy mình có khả năng làm một phần nhỏ. Một chút trên sân khấu, một chút trên phim và văn học. Tôi luôn khuyến khích các nhà văn khác viết nhiều bài hơn về miền Nam.

– Trong sân khấu, điện ảnh và văn học, bạn thích thể loại tình yêu nào nhất?

– Đây là câu hỏi mà mọi người hỏi tôi nhiều nhất. Tôi thấy hết lần này đến lần khác rằng tất cả những gì còn lại là văn học. Mặc dù mức lương trong ngành này là bao nhiêu. Đôi khi có “tiêu cực.” Tôi nhớ đến nhà văn Y Ban, đây là tác giả truyện ngắn “Em là cô gái giận hờn” của tôi, anh từng nói với nhà văn rằng lương của mình là bao nhiêu.

Trước khi ký hợp đồng xuất bản với Nan Fan Fan, tôi phải in sách và dùng tiền túi của mình để bán sách, chẳng hạn như bán đầu mối, gửi 5 cuốn ở đây và 10 cuốn ở đó. Một năm sau, sau khi tôi tìm được nơi tôi ký tặng cuốn sách, nó đã trở thành một nơi bán bánh mì thực sự.

Có khi mất sách và tiền bán sách mà bị người ta mắng: “Chị ơi, em làm giàu lắm rồi. Tên em cứ xuất hiện trên báo, không cần sách vở gì nữa. tiền bạc.e; Yes “

Dù thế nào đi nữa, văn chương là thứ tốt nhất để tôi được là chính mình .—— Sau rất nhiều thăng trầm, giờ cô ấy đang ở giai đoạn nào?

– Tôi nhớ Có câu: có lúc chứa đựng sinh mệnh của nhiều người, nhưng có lúc lại chứa được sinh mệnh của nhiều người, phải dừng lại để người khác nhận xét, đánh giá.

Tác giả Nguyễn Đông Thức nhận xét về cuốn sách này Cuốn sách Biên niên sử những người phụ nữ bị chồng bỏ rơi —— “Nhiều nhân vật trong lịch sử, ít nhiều là chân dung, là những nhân vật vật chất ngoài đời. Sức hút của cuốn tiểu thuyết mới này của họa sĩ Minh Ngọc khiến người đọc phải đoán xem nhân vật trong sách là ai.

“Biên niên sử người đàn bà bị chồng bỏ rơi” cũng là một giải thưởng lịch sử, với cái nhìn cứng nhắc, một chiều về nghệ thuật, đã làm nản lòng những người tâm huyết và dần dần xa lánh công chúng, đây là một quá trình khó thay đổi. … Nhân vật chính của câu chuyện đã không ngần ngại phân tích với tầm nhìn chủ quan và mạnh mẽ của mình. “

By: admin
Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

CommentName required Email required Website

Back to top