Bài thơ Đêm Việt Nam Chữa bệnh-Cựu chiến binh Mỹ
In: SáchHà Linh
– Là một trong những hoạt động phụ của hội thảo do Đại học Văn hóa Hà Nội và Đại học Massachusetts (Trung tâm William Jonah) phối hợp tổ chức, Đêm thơ thu hút nhiều nhà văn, nhà thơ Mỹ và Việt Nam tham gia. 7 nhà văn nước ngoài tham gia hội thảo này đều có quan hệ mật thiết với Việt Nam và đã cống hiến hết mình trong việc chữa trị chấn thương chiến tranh trong nhiều thập kỷ, như Kevin Bowen, Bruce Wigg, Fred Markent, Martha Collins và John Trưởng khoa, George Kovac. Gặp họ, là những nhà văn, nhà thơ Việt Nam, họ đã nhiều lần đến Hoa Kỳ để xây cầu nối văn hóa giữa hai nước: Le Lou, Ruan Duo, Lin Simei, Ruan Guangshang, Ruan Guangxi … — Nhà thơ Kevin Bowen (Kevin) Bowen chia sẻ những kỷ niệm trong đêm thơ.
Đêm “Chơi Bóng Rổ Với Việt Cộng” được đặt tên theo một sáng tác của nhà thơ Mỹ Kevin Bowen. Bowen đã viết thư cho nhà văn Guangsang sau khi chơi bóng rổ với nhà văn “Chiếc lược ngà” trong chuyến thăm Hoa Kỳ. Nhà thơ Mỹ đọc lại câu thơ sau: “Chúng tôi đứng dậy lặng nhìn anh / quần đùi, áo phông, chân đi dép, tóc bạc trắng / anh nhìn chúng tôi cười / đây là món quà được chặt ra / như anh đang cười Chín nhánh / chúng tôi nghe nó ở nơi khác / lời anh thì thào như thở / có lẽ có nhiều cơ hội chiến thắng… … hãy nhớ lại tình cảm của anh với một người đã từng đứng gần chiến tuyến khác trong một năm chiến tranh. Bài thơ)
Ngoại trừ Ruan Guangshang và Ruan Duo, Kevin Bowen và các nhà thơ Mỹ rất thích Le Roux, ông là nhà văn Việt Nam đầu tiên trở thành sứ giả tại Hoa Kỳ nên dù sức khỏe không tốt. Vâng, Leroux vẫn đang nỗ lực để đến Hòa Bình với sự giúp đỡ của một nhân viên của Trung tâm Doanh nhân. Việt Nam, mời các nhà văn Việt Nam tham gia Trung tâm William Joiner (WJC) để trò chuyện. U hiểu không, Lưu vụng về chỉ có một từ tiếng Anh trong túi, nhưng anh ấy đã trải qua một chuyến đi dài và khó khăn đến Hoa Kỳ, Bowen khẳng định, NHTrong thời gian này, những cuộc trò chuyện không mệt mỏi của ông Lưu đã giúp người Mỹ hiểu hơn về Việt Nam, tạo tiền đề cho những cuộc gặp gỡ và trao đổi giữa hai nước trong tương lai. Bowen rất cảm động, và anh ấy hứa sẽ tặng Du Chu một món quà vào một lúc nào đó.
Đồng thời, Leroux gợi lên những ký ức vẫn còn đọng lại trong anh. Những ngày xa lạ trên đất Mỹ, anh vẫn gọi điện cho người thân, bạn bè ở Thái Lan và Việt Nam nói chuyện hàng đêm, nhưng anh không biết rằng cước điện thoại quốc tế rất đắt mà WJC lại rất kém. Le Roux nói: “Vì vậy, tôi đã phá hủy toàn bộ nền kinh tế của William Jonah.” Nhà thơ Bruce Wig cũng nói rằng ông nghĩ Le Roux là một người anh em. Anh nói: “Lue làm cho cuộc sống của tôi nhiều màu sắc và ý nghĩa hơn.” Trong “Đêm thơ”, Weige luôn quan tâm đến Lê Lu một cách thân thiện, chẳng hạn như hỏi han về đôi chân bị đau của anh. Nhắc nhân viên cho anh uống nước …—— Đêm thơ xúc động bởi những vần thơ tản mạn. Các nhà văn, nhà thơ hai nước chia sẻ hầu hết các tác phẩm viết về chiến tranh, đau thương, mất mát. Nhà thơ Martha Collins (Martha Collins) mang đến hai bài thơ, một về chiến tranh và một về hòa bình. Tác phẩm chiến tranh của ông đã để lại cho mọi người những lời thú nhận rất thật, như: “Chúng tôi đánh người tị nạn / Tôi xin lỗi, tôi cũng xin lỗi / Chúng tôi đang ở trên cây cầu quá đông đúc / Xin lỗi, chúng tôi đã không hiển thị nó /…/ Chúng tôi đã làm điều đó cho chúng tôi Tôi xin lỗi về sự nhầm lẫn / nhưng chúng tôi không xin lỗi về sự nhầm lẫn / chúng tôi chỉ tuân theo mệnh lệnh ”(Bờm).
Các nhà thơ Việt Nam như Nguyen Yuejian, Wu Guoli, Lin Simei và các nhà thơ Việt Nam khác cũng mang đến những tác phẩm ghi lại dấu ấn của đất nước Việt Nam trong chiến tranh khốc liệt. Họ đọc lại và nhớ lại quá khứ không phải để nhớ về vết thương lòng mà để bày tỏ sự cảm thông và khẳng định sự cố gắng của bản thân.
Hôm nay (2/6), Hội thảo Văn học Việt Nam thời hậu chiến – nước Mỹ thời hậu chiến sẽ có nhiều nhà thơ, nhà nghiên cứu trong và ngoài nước tham giaave; tôi uống nước