Đức Chúa Trời sâu sắc vượt ra ngoài ranh giới của Dangdangke
In: SáchZhu Wenlong (Chu Văn Long)
– mười năm trước, tôi xem tác phẩm “Chân dung và đối thoại” của Trần Đăng Khoa, tôi đọc được rằng ông rất giỏi vẽ các vị thần bí ẩn, nhưng vài năm cuối đời, ông đã soi gương ông. Vẻ mặt mệt mỏi, cục cằn, thô lỗ và nội tâm …
Nhà thơ xưng tụng Chúa .—— Có vinh quang nhất thời rồi trở nên u ám, hơn trăm nỗi buồn năm. — “Huy hoàng” có nghĩa là chiến thắng và thành công rực rỡ. Không ai nghĩ rằng làm vua một đêm là vinh hoa, phú quý, thác loạn, lộng lẫy, ăn mặc lộng lẫy. Nhưng “sáng ngời” ở đây là khơi dậy mọi tài năng của mình và tạo nên vẻ đẹp cho một cuộc đời đáng chiêm nghiệm… Nó tương ứng với thành ngữ “trăm năm sầu muộn”.
Những người thành công hơn Xuân Diệu nghe riêng về nỗi đau nhỏ nhất và lớn nhất, chia thành hai loại – tình yêu là ngọt ngào, tình yêu là hạnh phúc tối cao, và cái chết là nỗi đau tan vỡ lớn nhất. , Nhập một câu thánh thư so sánh đơn giản “Tình yêu đang chết dần từng chút trong trái tim bạn”.
Tôi nghĩ đến Xuân Thần, dù có được coi là ông hoàng của thơ tình, nếu không:
Không cần biết ở thiên đường hay địa ngục, không ai có thể thương lượng, bọn họ yêu nhau.
Hay trong bài “Đại dương” -Tôi vừa thôi thiên đường lang thang – nên thơ tình của Xuân Di cũng bị hạ thấp một chút rồi mai một dần.
Sau khi về Công ty 24 Trụ của Xuân P gần ba mươi năm, tôi cũng đã chứng kiến những nỗi buồn đời mình trên từng trang viết của Xuân Thần. — -Tôi cũng thấy chi tiết Trần Đăng Khoa (Trần Đăng Khoa) kể chuyện Xuanshen đổ cơm nguội vào nồi, nhưng đây là để đơn giản hóa thời gian nấu khi ông già đi vắng. Lúc đó, sau khi rang cơm xong, anh cắt ra làm hai bát và nhất quyết: “Cơm rang phải ăn càng nóng mới ngon.” Nhưng rồi anh ta cầm lấy thìa, và dừng lại để nói chuyện trong một buổi chiều. Những câu chuyện, những người đã xuất bản những bài thơ tuyệt vời tại các hội nghị, những bài thơ trừu tượng của phương Tây mà họ không hiểu. Không.
Năm chiến tranh phá hoại, Mỹ leo thang chiến trường miền Bắc, tôi hoạt động trong đoàn thanh niên xung phong ở bến xe Dốc & # 788Bảy; -Uông Bí-Quảng Ninh, Xuân Diệu đi xe đạp từ Hà Nội đến thăm và chơi với Phạm Gia Bình, Nguyễn Mạnh Tuấn (tác giả của “Đứng trước biển” và Cù Lao Chàm). Ngọn đồi vắng lặng, chúng tôi đi dạo, bỗng Huyền Thần nắm lấy tay tôi dừng lại. Đến bây giờ tôi mới có thể nghe thấy một giọng nói trong trẻo từ trên trời rơi xuống. Chợt tôi nhớ đến câu thơ: “Ta là chim xa núi / Cổ chích chòe than hót!”
Vì anh Xuân Di muốn tôi chuyển ra Hà Nội vào Tết nên anh thường đến vào đêm giao thừa. Thăm mẹ tôi và gia đình cô ấy. Lần này là ngày 30 Tết, anh bạn Phạm Gia Bình của tôi mới về. Tôi xa quê đến mua rau. Dân quân và bộ đội cộng đồng thấy người nước ngoài vào nhà tôi nên đến hỏi CMND.
Vừa vào đến ngõ đã nghe tiếng nó lao vào nhà nên nhốn nháo, mấy đứa hỏi xem giấy tờ tùy thân rồi gửi lên Văn phòng Quốc hội, CLB Ba Đình, CLB Quốc tế, Nhà văn Việt Nam. Thẻ hội viên của hội … họ không nhận.
Tôi vội xin lỗi anh Xuân Di, quay sang mấy anh bộ đội và giới thiệu: “Đây là nhà thơ Xuân Di nổi tiếng. Anh ấy lại làm thơ trên Đài tiếng nói Việt Nam, về quê ăn tết với gia đình”. . Các chiến sĩ BĐBP thấy có lỗi và nói với tôi: “Trên tờ giấy tôi viết tên Xuân Chúa, tờ giấy kia tôi viết họ Xuân Nở nên tôi không biết. Đó không phải là nhà thơ …”. Khi nhìn thấy đám dân quân trong ngõ, một anh nói thêm: “Trông anh ấy giống người phương Tây quá, các bạn cứ tưởng tượng”
Anh Xuandi ngồi xúc cơm và nói với cả nhà: “Làng tôi Cách Hà Nội chừng hai chục cây số mà người ta không biết đến nhà thơ Xuân Chúa, bạn có thấy buồn văn hóa không? ”Tôi nghĩ bạn sẽ giận lắm. Không ngờ, khi anh trai và bạn tôi lái xe về nhà, mẹ và vợ tôi đã chặt 5 cây su hào trồng ngoài đồng, rau trong bát vẫn còn tươi. Phạm Gia Bình (Phạm Gia Bình) ngập ngừng vì đường xa quá, một chiếc xe đạp đến mùa xuân, trên xe có những mớ rau lớn. … Xuân Di & 7879; Người đồng tính nam thất vọng: “Xin mẹ, Ping Na, hãy cố gắng đưa anh ấy về nhà, quà về nhà ……” .—— Trước khi vào cõi vĩnh hằng, được phân vào Bệnh viện Việt Xô (nay là Hug Nghi) Bệnh viện) Xuân Thần khám sức khỏe định kỳ. Không ngờ, bác sĩ nói anh có triệu chứng cao huyết áp nên tiếp tục điều trị. Trước khi anh đi, vào buổi chiều, tôi nghe Xuân Di phát biểu: “Sau khi xuất viện, tôi sẽ bay sang Đức và báo cáo đề tài văn học phương Đông từ Viện bầu cử dân chủ sang Viện dân chủ cộng hòa. Ở đó tôi chọn anh ấy làm nhà nghiên cứu. Tôi dự định sẽ dịch thơ ở Hungary và Pháp … Trong lúc chờ việc, tôi chưa tung cánh! “.
(Nguồn: Công an nhân dân)