Phung Van Khai-Dao Ba Doan:AmLitéraire,Am Alcoolique
In: Sáchviết. Tôi mở máy lên thì thấy dòng tin nhắn: “Anh ơi, chết rồi. Hai bà gặp nhau. Tôi đang đọc hoảng hốt. Tôi không hiểu Đoàn đang nói gì hay tỉnh giấc. Điều tôi muốn nói là … nói với họ Họ đang ở đâu, tôi nói: “Tôi không biết ở đâu.” Tôi nghe rõ tiếng xe và tiếng còi chứng tỏ đoàn đang ở ngoài đường, tôi nói: “Đi làm.” Duane nói: “Nhưng tôi không biết Làm thế nào để làm nó. “Tôi phải hướng dẫn trên mạng:” Bạn tìm một bến xe buýt, sau đó kiểm tra tuyến đường mà Lý Nam Đế đi qua, sau đó lên xe, hoặc bắt xe ôm để giới thiệu cho bạn đến Lý Nam Đế. “Nhưng tôi đợi cả buổi sáng cũng không thấy Đoàn, đến chiều những người này xuất hiện ở tòa soạn, ngoan ngoãn ngồi vào bàn làm việc, coi như không có chuyện gì. Hôm qua, buổi sáng tôi mới kể chuyện này.” Đoàn mở to mắt, thế này, như thể anh ta nghe được câu chuyện của ai đó và bật cười. Sau đó, tôi biết rằng trước nửa đêm, một cô gái (có thể do Feng Wenkai cử đến) dẫn đoàn về nhà. Và tôi đã gặp… vợ anh Đây cũng chính là tin nhắn “giải mã” nội dung tin nhắn mà tôi nhận được, tôi cũng biết giữa Khải và Đoan có bao nhiêu cuộc nhậu nhẹt như ở trên thiên đường hạ giới, về rượu thì nói chuyện với nhau. Tìm hiểu rất cặn kẽ, nhất là khi được đoàn hỗ trợ thành lập nhà sách Như Quỳnh (đóng tại Hưng Yên, quê hương của Văn Lâm-Phùng Văn Khải). — 3. Hầu hết tất cả các tiểu thuyết của ông, khi viết xong, Khải Tôi tin tưởng Đoàn đọc và cho ý kiến, Vì Đoàn là người phản biện rất có kỹ năng nên nhiều khi không nên sửa bản thảo mà nên chia sẻ những gì đã viết để xem tác phẩm có những “tín hiệu” gì không. Tin tức, nhưng cuốn tiểu thuyết đi từ cuốn thứ nhất “Thực” đến cuốn “Hồ Địa” – cuốn thứ hai, Khải góp ý cho anh ấy.
Ngược lại, những cuốn sách do Đoàn viết thường khó in do khác biệt về giao tiếp và mâu thuẫn. Chần chừ công việc, anh lận đận với nhà in, dù từ năm 1997, anh vẫn viết tiểu thuyết Hậu hiện đại “Mảnh vỡ” ở quê nhà (Thanh Miện, Hải Dương) nhưng hiếm Có người biết về “Cửa.” Sau này, khi đi học ở trường viết văn Nguyễn Du, Đoàn đã viết một số bản thảo, sau đó bị xóa hoặc đốt sau một lần say rượu, như người ngả vàng ngày rằm, tôi mong. Ông trời phù hộ độ trì, biết được điều này, Khải đã in sách cho bạn bè theo chủ trương riêng của mình và tuyên bố sẽ “in những gì đã viết của Đào Bá Doãn.” Sau đó, Nhà sách Như Quỳnh Bất động sản in cuốn sách Đoàn. Và thật tài tình nếu rượu là chất keo kết dính giữa hai người bạn vàng này thì danh xưng nhà văn và truyện in cũng từ rượu mà ra: Rượu của đứa con ra đời, không biết Doãn viết sách nào mà Khải không in. Hoặc phái đoàn không viết gì, hoặc hiệu sách của Khai đã phá sản, và họ không thể nhìn thấy quảng cáo của nó.