Kỉ niệm về ca dao
In: SáchĐặng Nguyễn Đông Vy
– Cá rô và cá cơm / đi tắm / em không xuống ao / em trong máng xối / nước sau mây / em thích ra sông / chuẩn bị lên sóng … Tôi nghe mẹ Hát vào một buổi chiều mưa, khi vài con cá rô lạc vào sân nhà. Mẹ tôi cho vào cái chậu kép để mai tôi mang ra đồng trồng.
Khi tôi còn nhỏ, tôi lớn lên với một con dao. Lời ru dù vô nghĩa hay vô nghĩa cũng đều chứa đựng tâm hồn trong sáng và cái nhìn đời thơ ngây. Chiều mưa to, ngồi ngoài hiên nhìn mưa rơi, tôi lại lẩm nhẩm: “ Trời mưa / mình đang uống nước / cày ruộng / đổ đầy bát / rơm sôi. “- Đêm rằm chúng em thường tụ tập trên bãi biển chơi trò“ Rồng rắn lên mây, đu cây… ”, chúng em sưu tầm và đọc từng câu: Ông trăng xuống chơi cây trầu, ông trăng cho cháu / Trăng ơi. Ông Bụt xuống chơi với học trò, học trò cử bút / Ông trăng xuống chơi với ông Bụt thì ông Bụt xuống chùa chơi / Ông trăng xuống chơi làm vua, vua ban binh cho đến khi không tìm được bạn mới đưa trăng. Sau đó là trò chơi “Chiến đấu Chi Chi” / “Đánh nhau thổi lửa” / “Con ngựa chết” / “Tam hoàng và ngũ”. Ngay trò chơi đơn giản nhất cũng có bài hát này: Bạn có tay không? Tập vòng, tay nào có, Nó có bàn tay nào? Ngay cả trẻ con làng cũng bắt kịp cuộc thi số trên bảng điểm. Bây giờ đứa trẻ nào cũng là thiên tài. Khi tôi lớn lên, “trẻ con” xa lạ với “thiên tài”. Những đứa trẻ xung quanh tôi chỉ quen với Những nhịp điệu trên đất và cỏ mỗi sáng và tối. Hôm nay, mười lăm năm sau, những người trẻ chưa đầy 30 tuổi đang học tiến sĩ ở nước ngoài, giờ đây những đứa trẻ này đã là kiến trúc sư, giáo sư đại học, nhà báo, nhạc sĩ. Sống vui trong cuộc sống mỗi ngày, và nhớ theo nhịp .—— Cũng như tôi, họ vẫn nhớ những nét tương đồng của đồng hồ: thời gian đang rung / tích tắc / ngày và đêm / chỉ giờ / người hỏi Tôi / thời gian làm việc / thời gian nghỉ / ngày và đêm (khi nhìn đồng hồ, bạn nhìn vào kim nào? Giờ hay phút? Tôi nhìn kim giây. Tôi thích đồng hồ kim giây. Khi đồng hồ hoạt động tốt, đó là mỗi lần bạn nhìn Bàn tay duy nhất khi cầm mặt số chính là tín hiệu của cuộc sống. Ngày nay, người ta ngày càng thích sự đơn giản và người chơi đồng hồ thường quên mất kim giây. Mình quên thắt nút cho người ta, và nó cướp đi sinh mạng của trẻ nhỏ, người lớn. Thật buồn khi xóa chúng khỏi ký ức Ai đó đã từng nói rằng khi lấy được bạn từ thuở ấu thơ thì mới sống tốt, trở về nguồn cảm hứng rạng ngời ban đầu Fe ra đời đột ngột từ bao năm lãng phí Thanh lọc.
Cuộc sống bắt đầu từ những điều nhỏ nhặt và thời gian bắt đầu bằng một giây. Con người, điều này không bắt đầu với trẻ em sao?
(Từ bài báo và truyện ngắn, “Tìm tôi trong cánh đồng”, xuất bản bởi Hội nhà văn Xã hội và Phương Nam Book)