Nhật ký của “Vũ Hán trong thời đại lâu đài”
In: SáchKhông phải cả gia đình chết, nhưng tất cả đều chết trong vòng vài ngày hoặc nửa tháng. Tai họa là bạn mang nỗi đau thể xác vì bệnh tật đến gõ cửa bệnh viện dưới trời mưa lạnh, mong ngày lên giường bệnh có thể lên giường nhưng chẳng còn nơi nào chịu được. Tai họa là khi bạn chờ thông báo của bệnh viện tại nhà nhưng lại tắt thở khi xảy ra.
Thảm họa là việc nhập viện của những bệnh nhân nặng, trong trường hợp bệnh nhân tử vong, nhập viện là chia tay người nhà và không còn cơ hội gặp lại. Bạn có nghĩ rằng người đã khuất luôn nhìn thấy người thân trong phòng nghi lễ tình yêu? Người chết có được hưởng phẩm giá không? không còn nữa. Chết là chết và phải hỏa táng ngay. Trong giai đoạn đầu của dịch, tình trạng thiếu cán bộ, thiếu giường bệnh, thiếu nhân viên y tế đã góp phần khiến dịch bệnh lây lan trên diện rộng. Không đủ nhân sự để hỏa táng và không đủ phương tiện thi thể. Có virus trong cơ thể buộc phải đốt. Bạn có biết rằng không phải mọi người không cống hiến hết mình cho công việc mà là thảm họa ập đến. Họ đã biến mọi thứ trở nên khả thi, kể cả giới hạn của sự kiệt quệ. Trong các thảm họa, không có giây phút nào yên lặng. Chỉ có người nhắm mắt đưa chân, chỉ có người thân như cắt ………… Hỗn độn đầu kỳ thì tốt hơn. Theo như tôi biết, đã có những báo cáo nhằm mục đích chăm sóc và nhân đạo hơn cho những người chết vì viêm phổi và người thân của họ. Trong đó có việc bảo quản các Bảo bối Tử thần, đặc biệt là điện thoại di động. Báo cáo khuyến nghị thu thập điện thoại và sau đó khử trùng chúng. Các quan chức sẽ sử dụng thông tin trên điện thoại để tìm cách liên lạc với thân nhân của những người đã khuất.
Trên thế giới này, điều vẫn khiến tôi hy vọng là vì những người lương thiện, những người làm việc chăm chỉ mỗi ngày. -Nhật ký của nhà văn Phương Phương được đăng tải trên blog của trang Tin tức Tài chính Caixin và làm dậy sóng nhiều dư luận. Theo CNA News Agency, tờ báo cung cấp cho người nước ngoài một cổng thông tin để tìm hiểu thêm về cuộc sống ở Vũ Hán.
– Nhà văn Phương Phương, 65 tuổi, tên thật là Uông Phương. Cô sinh ra ở Nam Kinh và theo cha mẹ đến Vũ Hán, Trung Quốc, khi mới hai tuổi. Năm 1978, cô theo học ngành văn học tại Đại học Vũ Hán và trở thành phóng viên kiêm biên tập viên của Đài truyền hình Hồ Bắc sau khi tốt nghiệp. Phương Phương cũng từng là chủ bút tạp chí Kim Nhật Danh Lưu (Kim Nhật Danh Lưu). Cô đã viết tiểu thuyết và tiểu luận từ cuối những năm 1980. Năm 2012, tiểu thuyết cảm xạ học “Vạn Châu” của cô đã được chuyển thể thành phim cùng tên, kể về cuộc đời của một người phụ nữ ở Vũ Hán. Phương Phương nguyên là chủ tịch hội nhà văn Hồ Bắc và hiện là hội viên hội nhà văn Trung Quốc.
Hơn 73.300 trường hợp nhiễm nCoV đã được ghi nhận trên khắp thế giới, và 1.873 người đã chết vì căn bệnh này, trong đó 5 người chết bên ngoài Trung Quốc đại lục. Dịch thuật bắt đầu xuất hiện ở Trung Quốc vào cuối năm 2019 và Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc là trung tâm dịch thuật. – Nghinh Xuân