Nhặt một viên sỏi (một loạt các bài thơ)
In: SáchNguyễn Minh
nhặt một viên sỏi
viên ngọc trên đá cũng rất khó để biết ai có thể nhìn thấy sự phân loại trong cuộc sống
bạn nói với tôi qua một ly rượu là đúng-sai khi mặt trăng trở lại Rất mỏng vào đầu tháng – dòng sông khô Mùa đông vào mùa đông – treo trong gió để cho mọi người trở về với cơn mưa – ôi, nhưng trôi trong những đám mây đá cuội O muốn nhặt sơn từ những con đường ngọc bích và dài Ngày
Anh đi đêm dưới ánh trăng sâu thẳm, và dưới cây cầu, anh quên mất hình thức quên tên cũ của mình, vì vậy anh bị ám ảnh bởi giấc mơ xa hoa
Vâng, lơ lửng qua cồn cát trên sông và nghiền nát đất phù sa, rồi tôi sẽ đối xử với mọi người Trở nên tức giận. Nó giống như một trận lở đất … khi bờ biển xa. Có sỏi trong mưa
Trời lạnh trong mưa, ai biết tìm ai. Lối sống đã nhạt dần, tình yêu từ trên trời rơi xuống và già nua, khiến người khác không thể nhìn thấy khoảng cách …— Mỗi ngày lại lùi xa Vấn đề về bóng tối ngày càng ít đi mỗi ngày, nơi trái đất đậu và bị thương, về miếng thịt và mảnh xương đó … Tôi thấy bạn hơi nghiêng về kiếp trước nhưng làm mờ mắt tôi