Tôi vẫn mười lăm tuổi (chùm thơ)
In: SáchMai Hữu Phước
– Em còn mười lăm tuổi
Em cười với hàm răng đẹp, em khấp khểnh trong đêm em mơ. Chồng ơi đợi em, đợi em, vườn em thuở ngượng ngùng
Tình yêu chưa trao nhau nửa phương xa, em còn mười lăm tuổi, ngậm ngùi trăng rằm đêm xưa .—
– Nỗi nhớ
Em đưa tình yêu của anh đi đâu? Không đam mê nào phai nhạt. Vẫn có hai con bướm vắt vẻo trong vở, mà tôi không thể chấp nhận được.
Nỗi buồn anh bỏ lại Phương dang dở như chảy máu trên tường. Tôi nhớ bạn.
Chôn vùi ước mơ đầu đời của mình xuống sông, lòng chẳng thanh thản chút nào, đứng bên người khác mà lòng luôn nhớ mong. Gặp nhau trong phòng học nhỏ của hai người, đừng đến … anh!
Tôi biết bạn cũng nhớ đêm học của mình. Bạn có quyền mắc lỗi chứ? .
Trong hoa
Tưởng em sẽ không còn giữ được hương sắc thơ văn nghệ thuật ngày xưa, ngỡ rằng từ ngày rời xa quê hương, em đã quên mất quê hương quá! Tôi đã đánh rơi một vài chiếc lá trong khu vườn trống, và tôi gửi tình yêu của mình đến Feng Heyun. Còn nhớ niềm vui nỗi sầu, kiếp oan nghiệt chia lìa nhau. Dù trăng mười sáu không về, hồn ta vẫn mơ con đường hoa.