Xem trên biển
In: SáchI-country – một con dao dài, biển cát sống trong trầm tích phù sa của Mũi Cà Mau là một vùng biển bản địa. (*)
II
Làm thế nào để chúng ta yêu một người đã gặp tôi? Làm thế nào tôi có thể quen với đường phố trước khi về nhà? Tôi chưa bao giờ chạm tay vào tôi, nhưng sự gian lận chưa bao giờ bước vào sóng Nhưng không bao giờ đặt vương miện, bát nhang lên bọt
Tôi vẫn nghĩ rằng khi người quen dâng lên ngực, tình yêu sâu đậm của tôi dành cho ký ức Thủy triều đỏ làm tôi rơi nước mắt – Tôi luôn luôn đúng Tôi tự nói với bản thân mình, có thể mọi làn sóng co lại với bản sắc của nhà vua, tôi luôn tự nói với chính mình, có thể mọi làn sóng quét qua cái bóng của quân đội cũ. Tôi vẫn nghĩ rằng có lẽ mọi con sóng đều đến hòn đảo cách xa tôi hơn. Huang Sha thường giấu những người lớn tuổi trong tấm thảm cói. Trong mỗi cái bóng, có Nguyễn Vantaa … tất cả họ đều là sóng của Tronsha. — Tôi vẫn nghĩ rằng tôi có thể khoan dung, thân thiện và khoan dung, tôi tự nhủ, có lẽ bạn đã hét lên từng cột nước nổ tung.
– Nói với tôi rằng tôi không thể lên bờ mà không đến đảo, nói với tôi rằng điều đó là không thể. Thủy triều dọc bờ biển không phải là thủy triều của quê hương.
Thác nước là một đại dương bản địa.
Ngô Liêm Khoan (trích từ bài thơ trên cầu Hiền Lương) (*): Phạm vi kiếm: Phạm vi kiếm